Thông Báo Việc Làm
Chào mừng bạn đến CareerViet.vn
Tạo thông báo việc làm để xem việc làm phù hợp với bạn, nhà tuyển dụng đã xem hồ sơ của bạn và cập nhật nhiều hơn nữa ...
welcome to careerviet
Lượt xem: 12,179
Ai cũng biết, du học không phải là con đường trải đầy hoa hồng. SVVN luôn mong cho du học sinh Việt Nam chân cứng đá mềm, vượt qua mọi gian nan thử thách để thành công trong học tập và tiến bộ trong cuộc sống. Dưới đây là một vài trường hợp du học đặc biệt có tính chất tham khảo.
1.Du học từ nỗi khổ trượt đại học
Hoàng Minh trong những bài báo cách đây mấy năm là một học sinh giỏi với thành tích dày đặc từ lớp 1. Đã có vài tờ báo viết về cậu thế nên khi cậu biết mình không có tên trong danh sách trúng tuyển vào trường ĐH BK HN mọi việc hầu như sụp đổ. Một hội nghị gia đình được họp khẩn cấp bao gồm cả ông nội và bác cả (đang công tác ở HN). Họ đưa ra quyết định: Hoàng Minh sẽ phải đi du học.
Trong khi Hoàng Minh xếp lại sách vở Toán, Lý, Hoá và khăn gói lên Hà Nội học tiếng Nhật thì cả gia đình cậu tất tả đi vay tiền. Gia đình đã phải nộp cho công ty du học 14.000 USD để được sang Nhật. Giờ thì Hoàng Minh đang ở Tokyo và đang quần quật với nỗi lo nợ nần, cơm áo mưu sinh, trước cả nỗi lo học hành. Giá như cánh cửa đại học ở VN rộng mở hơn, thì sẽ bớt đi những trường hợp du học kiểu như Minh.
2. Nỗi khổ từ mánh lới của các công ty tư vấn du học
Theo lời Hoàng Minh kể thì cậu đã bị bán qua 3 công ty trong một hành trình gian nan đến Nhật Bản. Khi bắt đầu lập hồ sơ, gia đình Minh đã phải thuê một công ty dịch thuật hoàn thiện hồ sơ cho cậu. Công ty này đã "vô ý" một cách khéo léo làm sai và thiếu 1 con dấu trong hồ sơ của Minh. Phía đối tác không nhận Minh vì tưởng hồ sơ giả. Ngay sau đó, công ty dịch thuật đưa ra bản đề nghị đầy thuyết phục: ký hợp đồng mới đảm bảo 100% đưa Hoàng Minh sang Nhật, tìm việc làm và tìm trường tốt cho Minh. Sau này Minh mới biết công ty này lại bán Minh và bản hợp đồng béo bở cho một công ty khác.
Chưa bao giờ Hoàng Minh muốn trốn chạy nhanh như thế nên đã thôi thúc bố mẹ vay tiền để ký hợp đồng. Sau này cậu mới biết vé máy bay sang Nhật chỉ khoảng 600 USD. Những người cùng cảnh ngộ với Minh bên ấy bị móc túi khoảng chừng 8-10.000 USD. Gia đình nào thất thoát nhiều lên đến khoảng 11.000 USD cho một bản hợp đồng ảo thuật. 2 tháng đầu ở Nhật, cậu phát khùng lên vì tiếc của và thương bố mẹ sau một lần bị móc túi đau đớn.
Khi hỏi Minh, sao không thu thập những chứng cứ cụ thể để kiện công ty du học nọ, Minh trả lời chua chát: Các công ty ấy họ chỉ hoạt động một thời gian thôi, rồi tuyên bố giải thể. Ê kíp ấy vừa lập một công ty mới. Bi kịch của Minh và những người như Minh có phải bắt đầu từ cách đối diện với những thất bại trong cuộc sống của họ.
3. Du học và nỗi khổ việc làm
Công việc hàng ngày của Minh bây giờ là chào bán hàng hoá trong siêu thị và phát báo. Thường cậu phải làm từ sáng đến 11h30 với thu nhập chừng 500 USD/1 tháng. Nhưng 500 USD thì không thể trụ nổi ở một thành phố đắt đỏ bậc nhất thế giới nên nhiều khi Minh phải làm thêm ca đêm, 23h đến 6h sáng hôm sau. Mệt rã rời.
Nhiều "du học sinh" đồng cảnh ngộ như Minh đã bỏ học và đi làm cả ngày, đêm. Thu nhập của họ ổn định và khá hơn Minh với khoảng 1.500 đến 2.000 USD/tháng. Chỉ có điều ước mơ đặt chân vào một trường ĐH ở Nhật Bản rất mong manh. Buổi chiều cậu lóc cóc đi học tiếng Nhật ở Học viện ngôn ngữ Tokyo. Với một học sinh chuyên các môn kỹ thuật ở một vùng trung du xa xôi như Hoàng Minh thì việc cày cuốc một ngoại ngữ khó nhằn như tiếng Nhật không phải dễ. Nhưng cậu thấy yên tâm vì ước mơ của mình vẫn còn đủ lớn. Minh bảo: "10 người sang đây thì 9 người bỏ đi làm, may ra có 1 người còn quyết tâm học tiếng và nộp hồ sơ ĐH".
Sự thật là không riêng ở Nhật, rất nhiều người trẻ đã xuất ngoại với cái giấy thông hành "du học" nhưng lại làm một chuyến mưu sinh nhọc nhằn ở xứ người. Điều đó lý giải tại sao thị trường du học đang tràn về các vùng nông thôn, các khu vực thị trấn, thị tứ. Có thể ai đó sẽ ngạc nhiên khi đến các khu dân cư đông của Vĩnh Phúc, Nam Định, Hải Dương, Hưng Yên, Thanh Hoá, Nghệ An... lại thấy băng rôn du học giăng ngợp phố phường. Tại đấy có những người là nạn nhân đau lòng của các bản hợp đồng du học tinh quái, nhưng cũng có những tình nguyện viên nhiệt thành của cái gọi là "vỏ: du học, ruột: xuất khẩu lao động."
4. Nỗi khổ từ những món nợ cộng dồn, những bi kịch nhân hệ số
Phí học tiếng 1 tháng của Hoàng Minh tại Học viện ngôn ngữ Tokyo cũng là 500 USD/tháng, nghĩa là số tiền vất vả làm thêm của Minh cũng chỉ đủ trang trải học phí. Hàng tháng bố mẹ phải gửi sang cho Minh ít nhất 1.000 USD cho việc thuê nhà (200 USD) và sinh hoạt. Với số tiền lương công chức hạn hẹp của một gia đình khu vực trung du,điều ấy là quá sức chịu đựng. Minh băn khoăn rằng nếu năm sau cậu được nhận vào một trường ĐH của Nhật thì học phí sẽ lên đến 10.000 USD. Số tiền này hoàn toàn có thể chôn vùi ước mơ du học xứ người của Hoàng Minh.
V.A là một trường hợp tương tự. V.A đã phải đấu tranh ghê gớm mới có thể không nhìn hàng bún cua của mẹ để lên đường du học. Chặng đường du học của V.A chỉ bắt đầu từ 1 công ty tư vấn và bài tập vỡ lòng về tiếng Trung. V.A sẽ phải bỏ ra 2 năm cho trường ĐH Guangxi Normal (ĐH Quảng Tây). Điều này đồng nghĩa với việc V.A sẽ tiêu ít nhất 80 triệu đồng của mẹ cho 2 năm học tiếng, đấy là chưa kể những khoản tiền nặng ký đã nộp cho công ty.
Chưa ai nghĩ rằng bán bún cua rong trong khu vực phố Thành Công sẽ kiếm được 80 triệu đồng trong 2 năm cả. Nên việc đầu tiên mẹ V.A làm là cầm cố nhà để cho con đi học. Mẹ V.A thì thầm với xóm giềng về điểm học tiếng của con: nghe 7,3, nói: 7,8, viết 8,1 với một niềm hy vọng ngập tràn: "V.A sẽ hoàn thành khoá học tiếng và sang Đài Loan tìm việc. Nhiều người nói làm việc ở Đài Loan tốt lắm". Điều mà bà mẹ không muốn nghĩ tới nhất là những khoản nợ đang làm nặng trĩu gánh hàng rong và những thông tin xấu về thị trường lao động Đài Loan đăng tải trên các báo.
Nguồn: (Theo SVVN)
Vui lòng đăng nhập để thực hiện chức năng này