Với chàng họa sỹ 36 tuổi Almeida, một ngày mới của anh bắt đầu từ 8h, ăn sáng, rồi “vật lộn” với tắc đường để đến được văn phòng vào 11h. Và chỉ vài tiếng “say sưa” trên cơ thể “nóng bỏng” của những cô người mẫu anh bỏ túi 2.000USD/ngày.
Almeida với tác phẩm của mình trên cơ thể người mẫu.
“Bạn không thể tin tôi đã nhận được bao nhiêu đơn xin làm trợ lý đâu”, Almeida cho biết. Anh không rời mắt khỏi tác phẩm của mình khi phết lớp sơn màu vàng lên bụng của cô người mẫu trong studio bên dưới khán đài tại Sambadrome, nơi diễn ra các cuộc diễu hành trong lễ hội Carnival đang diễn ra ở Rio de Janeiro, Brazil.
“Nhưng đây là một công việc không dễ dàng gì. Tôi luôn nghiêm túc với công việc của mình”.
Nhỏ nhẹ, khiêm tốn, Almeida dâng hiến nghệ thuật của mình cho những vũ điệu samba. Trong chiếc quần yếm, áo sơ mi xanh với hình một con phượng hoàng đỏ, đội một chiếc mũ vải bông, Almeida tập trung cao độ vào công việc của mình, trong khi nhóm người hiếu kỳ ở ngoài chen lấn dí sát mũi vào cửa kính studio, thi nhau chụp ảnh.
Công việc bình thường của anh là làm giám đốc nghệ thuật cho các vở kịch trên truyền hình. Nhưng suốt 12 năm qua, anh đã được “phóng tác” trên một số cơ thể đẹp nhất của carnival Brazil.
Michele Peres, cô người mẫu 28 tuổi mặc chiếc quần soóc đen bé xíu, cho biết chất lượng tác phẩm của Almeida đóng vai trò quan trọng cho thành công của cô.
“Tôi đã làm việc này suốt 9 năm qua, cho carnival và các sự kiện khác”, cô nói khi Almeida vẽ một con báo đốm Mỹ trên ngực cô. “Anh ấy là họa sỹ vẽ trên cơ thể giỏi nhất mà tôi đã từng gặp. Tác phẩm của anh ấy khiến mọi người đổ dồn sự chú ý đến tôi. Điều đó đều có lợi cho tôi và cho cả anh ấy”.
Bỗng một quý ông lẻn vào studio qua đường cửa sổ và yêu cầu cô người mẫu Peres quay người về phía đám đông đến ngày một nhiều ở bên ngoài. Khẽ thở dài, cô nghe theo, và không quên mỉm cười khi ống kính máy quay hướng tới.
Còn với cô diễn viên 22 tuổi Luana Minini, đây là lần đầu tiên cô tham gia làm “người mẫu họa” ở carnival. Cô hơi rụt rè: Cô đã bắt Almeida vẽ trên những vùng “nhạy cảm” ở phòng phía sau trước khi đồng ý để anh vẽ một con vẹt với đôi cánh màu xanh trên ngực trước con mắt tò mò của công chúng.
“Tôi luôn làm việc ở trong nhà hát. Lần này tôi được tự do hơn. Tôi đã học được cách chế ngự sự hồi hộp, ngượng ngùng. Bức tranh giống như một chiếc áo, làm tôi có cảm giác được
bảo vệ” khỏi con mắt soi mói của mọi người, cô nói.
Cả hai người phụ nữ cho biết một số đàn ông, hầu hết là người nước ngoài, đã đùa giỡn, sờ mó họ quá trớn. “Một số người như vồ lấy chúng tôi, nhưng cũng có một hai người tỏ ra lịch sự.”, Minini cho biết.
Khi các cô người mẫu trả lời câu hỏi, Almeida vẫn phải miết với công việc của mình. Anh quỳ gối đằng sau Peres, nhúng chiếc chổi vẽ vào một trong hàng chục chiếc lọ nhựa được cắt một nửa để đựng sơn, cẩn thận tô vẽ các đốm của con báo trên lưng và cặp đùi của người mẫu.
Mồ hôi lăn trên trán anh, anh cho biết công việc của anh “đáng đồng tiền bát gạo”. Một công ty người mẫu đã trả anh 1.000USD cho khoảng 2 tiếng “múa bút” trên thân thể mỗi người mẫu. Trong suốt lễ hội samba, mỗi tối anh vẽ trên cơ thể của hai người mẫu. Và trung bình một năm anh vẽ cho ít nhất 50 cô trong nhiều sự kiện khác nhau.
“Tôi bắt đầu vẽ trên cơ thể ở các nhà hát và một quan chức của lễ hội samba đã hỏi tôi liệu có thể vẽ cho các người mẫu carnival được không. Làm sao tôi có thể trả lời không được”, anh nói khi đã hoàn thành xong tác phẩm trên người Peres. “Rất nhiều chàng trai đã phát ghen với công việc của tôi”.