|
Nhiều bạn trẻ chấp nhận ở lại thành phố học nghề để chờ cơ hội
|
Thất nghiệp, nhưng nhiều công nhân ở các khu công nghiệp vẫn bám trụ lại Hà Nội, chấp nhận làm đủ nghề để mưu sinh, tìm cơ hội việc làm mới...
Từ ngày thôi việc ở công ty trong khu công nghiệp (KCN) Quang Minh, Nhữ Thị Yến (xã Nam Trung, huyện Nam Sách, Hải Dương) với ba người bạn cùng cảnh ngộ ở chung phòng trọ gom số tiền ít ỏi dành dụm được đi buôn rau sạch. Đều đặn mỗi sáng sớm, Yến lại cùng các bạn có mặt ở chợ đầu mối rau xanh Vân Trì (xã Vân Nội, huyện Đông Anh, Hà Nội) chọn những đọt rau tươi nhất, chở sang các chợ nội thành như: Dịch Vọng, Long Biên, Ngã Tư Sở... bán cho được giá. Vất vả là thế nhưng mỗi ngày Yến và các bạn cũng chỉ kiếm được 40.000 đồng. “Còn 15.000 đồng nữa mới bằng mức thu nhập của bọn mình khi làm công nhân ở khu công nghiệp. Nhưng trong lúc không có việc làm mà được thế cũng đã là tốt lắm rồi. Vì hằng tháng chúng mình vẫn phải gửi tiền về quê phụ giúp gia đình, nên giờ nếu về quê, chỉ khiến người thân lo lắng, tạo thêm gánh nặng cho gia đình thôi”, Yến chia sẻ.
“Ngày thì vợ đi học thêm nghề nấu ăn, còn mình theo học lớp tạo mẫu tóc. Tối đến, mình vừa bán nước chè đầu phố, vừa làm xe ôm được cuốc nào hay cuốc đấy, trong khi bà xã chạy qua phụ bán hàng ăn tại ngã tư Giảng Võ - Đê La Thành...”, Chu Mạnh (quê xã Quảng Phú, huyện Lương Tài, Bắc Ninh) phác họa về cuộc sống hiện tại của vợ chồng anh. Mạnh cho biết, chỉ vài tháng trước Tết 2009, hai vợ chồng còn là công nhân tại KCN Canon, Thăng Long với mức lương mỗi người là 2 triệu đồng/tháng. Ngoài trang trải chi phí sinh hoạt, họ còn dành dụm được chút ít gửi về quê nuôi con. Vậy mà thời gian gần đây, chi phí sinh hoạt của đôi vợ chồng trẻ không vượt quá 40.000 đồng/ngày. “Trong thời gian chờ các công ty, doanh nghiệp tuyển người đi làm trở lại, trước mắt vợ chồng mình vừa đi làm thuê vừa học thêm cái nghề để kiếm sống cái đã. Còn về quê, tuy nhà mình có đủ ruộng vườn để cấy hái, nhưng cứ nghĩ tới cảnh phải “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” là hoảng lắm rồi!”, Hiên – vợ Mạnh - giãi bày lý do cả hai không muốn về quê.
Trong lúc vợ chồng Chu Mạnh hay nhóm bạn chung vốn đi buôn rau của Yến chấp nhận cuộc sống thiếu thốn để trụ lại Hà Nội, thì tại những vùng quê của họ là Hưng Yên, Bắc Ninh, Vĩnh Phúc, Sóc Sơn... lại thiếu lao động cho các công việc mùa vụ. Đáng nói là mức tiền công cho loại việc này không quá thấp như người ta tưởng: 90.000 đồng cho một ngày đi cấy hoặc đi gặt; công đi cày, bừa là 100.000 đồng/sào (một người có sức khỏe, làm tốt thì một ngày có thể cày, bừa được 5 sào); công bơm nước vào ruộng 35.000 đồng/sào; phun thuốc trừ sâu diệt cỏ, làm đất trồng hoa 30.000 đồng/sào... Nếu so với thu nhập từ 40.000 - 50.000 đồng/ngày của công nhân làm việc tại các KCN ở Hà Nội thì thù lao những công việc trên xem ra cũng không phải thấp.