Thông Báo Việc Làm
Chào mừng bạn đến CareerViet.vn
Tạo thông báo việc làm để xem việc làm phù hợp với bạn, nhà tuyển dụng đã xem hồ sơ của bạn và cập nhật nhiều hơn nữa ...
welcome to careerviet
Lượt xem: 45,645
Sau gần ba tháng đi xuất khẩu lao động sang Nga theo hợp đồng ký với Sovilaco, tối 30-3, thêm 27 công nhân đã về đến sân bay Tân Sơn Nhất, nâng tổng số công nhân trở về lên 68 người. Tại khu vực nhà ga quốc tế sân bay Tân Sơn Nhất, công nhân Võ Thị Hồng Quê (sinh 1978, ở thôn Hải Đông, xã Nhơn Hải, TP Quy Nhơn, tỉnh Bình Định) kể mỗi ngày cô phải làm quần quật từ 17 đến 20 giờ liên tục gần hai tháng nhưng không có một đồng lương nào.
Tại khu vực nhà ga quốc tế sân bay Tân Sơn Nhất, công nhân Võ Thị Hồng Quê (sinh 1978, ở thôn Hải Đông, xã Nhơn Hải, TP Quy Nhơn, tỉnh Bình Định) kể mỗi ngày cô phải làm quần quật từ 17 đến 20 giờ liên tục gần hai tháng nhưng không có một đồng lương nào.
Bị bỏ đói
Ngày 26-12-2008, Võ Thị Hồng Quê ký hợp đồng với Công ty Xuất khẩu lao động - thương mại và du lịch (Sovilaco - trụ sở tại 293 Điện Biên Phủ, P.7, Q.3, TP.HCM) sang Nga làm may công nghiệp tại Công ty Deitrast sau khi nộp phí cho Sovilaco tổng cộng 2.650 USD. Mức lương được Sovilaco cam kết mỗi tháng không dưới 400 USD, có thể đạt 500-600 USD/tháng tùy theo tay nghề. Cùng đi theo diện của Quê còn có hơn 80 công nhân nam, nữ sang Nga làm việc tại phân xưởng may (thuộc Công ty Deitrast). Trong số này có khá nhiều công nhân là con em của thương binh, gia đình chính sách.
Công nhân Trần Nguyên Dương (xã Trung Hải, huyện Gio Linh, tỉnh Quảng Trị) kể điều kiện ăn ở thật tệ. Cứ 20 người chen chúc nhau trong căn phòng chật chội chỉ 30m2. Mỗi ngày làm việc từ 8g, nhịn đói, đến 13g mới được ăn trưa. Đến 13g30 thì làm việc tiếp cho đến 20g mới được ăn bữa thứ hai nhưng cũng chẳng được ăn no. Trời thì lạnh, đêm đói ngủ không được nhưng sáng hôm sau phải dậy sớm để làm việc.
Các công nhân kể trước khi qua Nga làm việc, họ được Sovilaco cam kết theo luật pháp Liên bang Nga, công ty không có việc làm sẽ trả tiền ăn ở cho người lao động. Nhưng khi tính lương thì bà chủ trừ tiền ăn ở mỗi tháng 140 USD, trừ tiền thuế 33% và công nhân làm ngày nào thì ăn ngày đó. Vì vậy, làm cật lực thức khuya dậy sớm gần hai tháng trời nhưng công nhân nào cũng bị âm lương nên bắt đầu phản ứng. Những ngày đầu tháng 3-2009, khi công nhân tạm nghỉ việc để chờ giải quyết lương thì “chủ bỏ đói, không cho ăn và khóa trái cửa lại không cho bất cứ ai được ra vào”.
Bán cả chăn mền mua mì gói
Bị bỏ đói đến ngày thứ hai chịu không nổi, các công nhân tìm cách qua xưởng may bên cạnh xin cơm nguội ăn để chờ liên hệ với Đại sứ quán VN tại Nga đến giải quyết. Nhưng hôm sau thì bà chủ biết được nên dặn đầu bếp bên đó không cho ăn. Đói quá, các công nhân tìm cách bán đồ dùng cá nhân. Áo quần mới, giày dép, bột giặt, thứ gì bán được công nhân đều đem ra bán để đổi mì gói ăn. Mã Thị Hồng Hạnh kể một chị công nhân đói quá đánh liều đem bán cái chăn với giá chỉ 30.000 đồng để mua mì gói. Đến khi về khuya, trời lạnh quá “chị ấy ngủ không được cứ qua giường ôm em khóc hoài”.
Chịu đựng một thời gian thì phía Sovilaco có cử người sang giải quyết “nhưng họ chỉ cho ăn cầm chừng mỗi ngày một bữa cơm thôi” - Dương bức xúc nói. Khi Đại sứ quán VN tại Nga đến can thiệp thì cửa xưởng may mới được mở ra. Hầu hết công nhân đều phản ứng đòi về vì điều kiện làm việc và lương không đúng như hợp đồng ký với Sovilaco. “Chúng tôi biết từ Nga có chuyến bay trực tiếp về VN nhưng họ chỉ cho chúng tôi đi quá cảnh sang Doha (Qatar) giá rẻ. Mà Doha chỉ có hai chuyến bay mỗi tuần trong khi chúng tôi ở đây thì chịu đói” - Dương nói.
Nợ nần chồng chất
Những lao động này trở về với gánh nặng nợ nần. Võ Thị Hồng Quê nức nở: “Nhà em làm xuồng, ghe. Hôm rồi Nhà nước trợ cấp cho gia đình em được 20 triệu đồng tiền dầu. Tiền dành dụm cả đời của mẹ em vét sạch mà vẫn còn thiếu 10 triệu đồng cho em nộp phí nên mẹ phải vay nóng 10 triệu đồng bên ngoài với lãi suất đến 60%/tháng, khổ quá chưa biết làm sao đây”.
Hồng Hạnh than: “Trước khi đi, em tính lương mỗi tháng tệ lắm cũng được 400 USD như hợp đồng ký với Sovilaco. Trừ tiền ăn 100 USD, tiền ở 40 USD thì mỗi tháng em dành dụm được 260 USD. Nếu chịu khó làm thêm giờ thì khoảng một năm rưỡi là em có thể trả được tiền vay. Một năm rưỡi còn lại thì em “lãi ròng”, về quê có một ít tiền cho ba mẹ. Nhưng thật không ngờ làm gần hai tháng mà giờ lại tay không trở về”.
Các công nhân may mắn được gọi tên trở về nước tối 27-3 bức xúc cho hay sáng 28-3 họ đến Công ty Sovilaco để được giải quyết thì phía đại diện công ty chỉ đồng ý trả lại 1.800 USD cho mỗi người và yêu cầu họ làm giấy vay tiền để khi thanh lý hợp đồng thì trừ vào tiền ăn, ở nhà trọ mà công ty thuê giùm họ tại một căn nhà trên đường Bạch Đằng, P.2, Q.Tân Bình ở tạm trong những ngày chờ giải quyết!
Hợp đồng lao động: bên nói có, bên bảo không Ngày 18-3, tổng giám đốc ZAO “SP” Deitrast V.F. Dyagilev gửi thư trả lời công văn của Công ty Sovilaco khẳng định phía Deitrast không hề ký hợp đồng thuê lao động nước ngoài với Công ty Sovilaco - TP.HCM, VN. Ông này cho rằng tháng 7-2008, phía Deitrast có thư đặt tuyển 150 lao động nước ngoài là thợ may, có tay nghề bậc 5 ở VN cho bất cứ công ty nào có khả năng thực hiện việc tuyển công nhân. Phía Deitrast cho rằng hợp đồng mà Sovilaco nêu trong công văn là hợp đồng giả mạo và phía Deitrast không thể thảo luận nội dung các văn bản giả mạo. Chiều 29-3, trả lời Tuổi Trẻ về việc này, ông Nguyễn Hải Nam - giám đốc Sovilaco - khẳng định có ký hợp đồng với Deitrast thông qua một người tên H.. Ban đầu người này tham gia hội đồng quản trị của Deitrast nhưng sau đó do mâu thuẫn nội bộ nên Deitrast không cho H. tham gia nữa. “Nếu không ký hợp đồng thì làm sao làm được visa cho công nhân đi lao động?” - ông Nam nói. Ông Nguyễn Hải Nam cũng thừa nhận có biết chuyện phía Deitrast bỏ đói công nhân vì theo ông, “bên đó phải có làm mới có ăn”. Còn các công nhân thì đình công không chịu làm việc vì bị trừ 33% tiền thuế và các khoản ăn, ở khác khiến họ bị âm lương. Tuy nhiên, ông Nam cho biết sau đó Công ty Sovilaco đã cử người bay sang Nga để chu cấp gạo và mì gói cho công nhân. Ông Nam cho rằng phía Deitrast muốn chối bỏ trách nhiệm, sắp tới Sovilaco sẽ kiện Deitrast để bồi thường. Liên quan đến phản ứng của công nhân khi họ bị yêu cầu ký giấy vay tiền vào sáng 28-3, ông Nam cho biết vì các công nhân hết tiền, muốn tạm ứng tiền nên công ty yêu cầu họ ký giấy vay tiền để khi thanh lý hợp đồng thì trả lại, công ty không chịu chi phí ăn ở cho công nhân trong thời gian chờ giải quyết. Vì sao chỉ giải quyết trả lại cho công nhân 1.800 USD thay vì 2.650 USD như ban đầu họ đã nộp thì ông Nam nói do trừ chi phí vé máy bay đi về của công nhân. |
Top những từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất:
Tìm việc làm | Tuyển dụng việc làm Hải Phòng | Tìm việc tại Bắc Giang | Việc làm tại nhà | Content creator | Headhunter | Tuyển dụng kế toán | Việc làm Ninh Thuận | Shopee tuyển dụng | Giám sát an toàn | Việc làm tiếng Nhật
Nguồn: Theo TTO
Vui lòng đăng nhập để thực hiện chức năng này